Một số bài thơ Georgy Vladimirovich Ivanov

Tiếng chim họa miTiếng chim họa mi trên rặng trúc đàoCửa bờ giậu đóng vào nghe buồn bãTrăng ghé vào sau đám mây. Còn taĐang kết thúc con đường trần đau khổ.Đường đau khổ ta từng thấy trong mơVới lưu đày, tình yêu và lầm lỡ.Nhưng không quên điều với ta đã hứaHồi sinh bằng thơ về lại nước Nga.Những cơn lạnh đang đếnNhững cơn lạnh đang đếnNhững chiếc lá lìa cànhNước sẽ thành băng cứngCòn em, tình của anh?Và tuyết trắng, tuyết trắngSẽ bao phủ mặt sôngĐời không còn sung sướng...Còn em, tình của anh?Nhưng với xuân yêu thươngTuyết sẽ tan trở lạiÁnh sáng quay trở lạiCòn em, tình của anh?Mùa xuânMùa xuân không thể nói gì cùng taCó thể là, mùa xuân không tìm được.Chỉ quãng đường u ám giữa nhà gaNhững ngọn đèn sáng lên trong phút chốc.Chỉ ai đó cúi đầu trên sân gaChào ai đó giữa trời đêm xanh biếcChỉ vương miện sáng lên rất yếu ớtPhía trên mái đầu bất hạnh của ta.Anh không xin tìnhAnh không xin tình, chẳng hát về mùa xuânNhưng em hãy nghe anh hát chỉ một mình.Chẳng lẽ anh đã có thể làm gì, em tự xétKhông điên cuồng khi đưa mắt nhìn tuyết.Khu vườn giản đơn, một ngày bình thườngNhưng vì sao khắp nơi tiếng chuông ngân.Họa mi hót vang và hoa trên tuyếtEm hãy nói vì sao, hay em chẳng biết?Chẳng lẽ anh đã có thể làm gì, em hãy xemKhông điên cuồng khi nhìn vào mắt em?Anh không nói "hãy tin" và "hãy nghe" gì hếtNhưng biết rằng em cũng đang nhìn tuyết.Tình yêu của anh nhìn qua bờ vai emVào thiên đường tuyết, nơi có hai chúng mình.Bản dịch của Nguyễn Viết ThắngВ ветвях олеандровых трель соловьяВ ветвях олеандровых трель соловья.Калитка захлопнулась с жалобным стуком.Луна закатилась за тучи. А яКончаю земное хожденье по мукам,Хожденье по мукам, что видел во сне —С изгнаньем, любовью к тебе и грехами.Но я не забыл, что обещано мнеВоскреснуть. Вернуться в Россию — стихами.Настанут холодаНастанут холода,Осыпятся листы -И будет льдом - вода.Любовь моя, а ты?И белый, белый снегПокроет гладь ручьяИ мир лишится нег...А ты, любовь моя?Но с милою веснойСнега растают вновь.Вернутся свет и зной -А ты, моя любовь?Мне весна ничего не сказалаМне весна ничего не сказала -Не могла. Может быть - не нашлась.Только в мутном пролете вокзалаМимолетная люстра зажглась.Только кто-то кому-то с перронаПоклонился в ночной синеве,Только слабо блеснула коронаНа несчастной моей голове.Не о любви прошу, не о весне поюНе о любви прошу, не о весне пою,Но только ты одна послушай песнь мою.И разве мог бы я, о, посуди сама,Взглянуть на этот снег и не сойти с ума.Обыкновенный день, обыкновенный сад,Но почему кругом колокола звонят,И соловьи поют, и на снегу цветы.О, почему, ответь, или не знаешь ты?И разве мог бы я, о посуди сама,В твои глаза взглянуть и не сойти с ума?Не говорю "поверь", не говорю "услышь",Но знаю: ты сейчас на тот же снег глядишь,И за плечом твоим глядит любовь мояНа этот снежный рай, в котором ты и я.